TRUNG TÂM BẢO TỒN    
DI SẢN VĂN HÓA TÔN GIÁO
Trung tâm Bảo tồn Di sản Văn hoá Tôn giáo
Menu

Một sắc hoa Ban: Mùa bông giữa nông trường - Một cánh Ban rừng

Ngày: 16:17:55 19/10/2017

Sau khi "đã đi hết tuổi trẻ của mình/ đi gần hết những đắng cay, tủi hận, khát thèm, mơ mộng/ để đến với một bản hoang vắng bên sông Đà/ sắp chìm trong nước lạnh" (Giữa bản vắng), tôi đã có trong tài sản chữ nghĩa hơn năm trăm bài thơ. Nhưng xét cho cùng, đó chỉ là những cuộc "chơi thơ" riêng tư, và tôi đã coi thơ là cái gốc của việc làm phim mình theo đuổi. Ngoài ra, những gì chưa/ hoặc không đưa được vào phim ảnh, tôi dốc cả vào văn xuôi và thơ - giống một sự giải tỏa cần thiết của nội tâm... Trước sự động viên của một số người anh, người bạn thân thiết, tôi quyết định lựa chọn để in tập thơ này, tập thơ riêng đầu tiên và cũng là duy nhất - và giữ hầu như nguyên vẹn những bài hồi mới chập chững bước vào thơ, như một kỉ niệm về "cái thuở ban đầu thơ phú ấy/ ngàn năm chưa dễ đã ai quên"... (Vài lời tự bạch)

Mùa bông giữa nông trường

 Tháng trước tôi qua, theo chân cô kỹ thuật

Thăm ruộng bông cao sản của nông trường

Cành lá ngút đầu, màu tím xanh ngăn ngắt

Em bảo mùa bông này thu hoạch sẽ khá hơn

 

Tôi nhặt lên quả bông lầm bụi đất

Đoán lượng năng, lượng mưa, lượng những giọt mồ hôi

Tuốt lá đánh cành, bảy lần phun thuốc

Vất vả nhiều mà hồn hậu thế, em ơi!

 

Những người công nhân đầu hai thứ tóc

Kể lại buổi đầu phạt cỏ tranh, đánh gốc, san nền

Trèo lên cao tìm hướng đi của đất

Cho những ngày được bấm ngọn, cày vun

 

Tháng này tôi qua, không sao tin ở mắt

Sững người hồi lâu trước một biển mây bông

Tôi nhìn bông, chợt xoáy lòng tự hỏi:

Sao còn bao người chưa đủ ấm qua đông?

Nông trường Tô Hiệu- Mai Sơn, 1976

 

Một cánh Ban rừng

 Anh đã viết nhiều vần thơ hoa ban

Vẫn không sao tả được

Cái sắc màu kỳ lạ

Sớm hoa ban đang toả khắp rừng xanh

 

Em gái Thái đi qua, ban trắng mấy cành

Anh xin được một, cài trên vách sáng

Để rồi càng thấm thía lạ lùng :

Hoa chỉ đẹp khi phơi mình trong nắng

Cả rừng sương qua đêm

 

Những chồi cỏ tranh màu mận chín níu chân em

Còn em níu tay anh đòi kể lại

Chuyện ngày xưa có những người con trai con gái

Yêu nhau mà không lấy được nhau…

 

Ta bâng khuâng trước vệt tím buồn rầu

Còn sót lại

Trên cánh hoa vui.

Mai An Nguyễn Anh Tuấn

Các bài viết khác