Điều đáng nói nữa ở tập Lãng Đãng, đó là nghệ thuật sử dụng bút pháp cho từng thể loại thơ khá hợp lý. Đề tài nào, ý tưởng nào thì sử dụng hình thức thơ ấy, là điều tác giả rất dụng tâm. Các hình thức thơ trong tập đan cài, biến hóa rất hài hòa. Người đọc không bị cảm giác lặp lại, nhàm tẻ.
Có thể nói, với tất cả những gì thể hiện trong tập thơ Lãng Đãng, Mạc Khải Tuân xứng đáng được, ít nhất là cá nhân tôi, vinh danh hai chữ Nhà thơ. (Lê Hoài Nam)
47- BẢNH MẮT
Vừa bảnh mắt đã nghe chim hót
Ánh mặt trời chiếu dọi lòng sông
Con gái tôi vội vàng đi học
Vợ tôi cuống quýt đơm khuy áo đứt cho chồng
Bất chợt,
Tôi nhận ra mình quá nhiều sai sót
Đã ngủ dậy muộn giờ còn không chịu gấp chăn
Tiêu chuẩn sáng lại cao hơn vợ và con gái...
Dường như rất ít ai từ chối dễ dãi và ưu dãi cho mình(!)
Đấy!
Tôi nói và tôi nghĩ thế
Bạn cười chê hay khuyên nhủ gì không?
Tôi xin bổng bạn lên như trẻ nhỏ
Khi bạn và tôi đang sống thật lòng !
(Kì Lân Sơn- 2001)
48- RƯỢU
Nâng li rượu nghĩa rượu tình
Rượu khơi linh cảm thẩm bình văn chương
Rượu ru đau dưới thiên đường
Rượu lau nước mắt tha phương lạc loài
Rượu thơm mời-gọi- lay ai
Rượu trẻ như nắng, khoan thai như thiền
Rượu khơi mộng ước tiền duyên
Rượu xua ảo ảnh hão huyền phù sinh
Rượu vời nắng với lung linh
Rồi ra chung cuộc hành trình gió trăng.
(Kì Lân Sơn - 15/3/2004)
49- DẠO CHƠI NÚI NON NƯỚC
Chính ngọ tìm nơi hưởng lộc giời
Cỏ cây se nhựa, ủ mầm tươi
Cha con lựa bước lên thăm núi
Gió nắng reo mời thoả thú chơi
Núi Ngọc mây nghiêng vờn khói biếc
Sông Vân sóng lặng ngóng thuyền xuôi
Trưa này Non Nước neo lòng khách
Lỗi hẹn sao đành... Non Nước ơi !
(Xuân Quý Mùi- 2003)
50- NHỚ TRƯƠNG THĂNG PHỦ
Rằm tháng giêng lên nghinh phong các
Hứng giọt sương thiền dưới mái trăng
Ẩn hiện non xa hồn hạc tắng
Vách đá ngân nga Phú Bạch Đằng.
(15/1/ Ất Dậu - 2005)
51- MÂY
Như sương
như muối
như bông
Như cá
như hổ
như rồng
như chim
Nắng cực
người mới đi tìm
Vô tư
mây cứ ngây nhìn
trời xanh!
(Hạ chí 2001)
52- NÚI
Ven sông mép biển giữa đồng
Núi ngồi như thể bao công của giời
Gió không lay, bão chẳng dời
Nắng mưa chia sẻ phận người thế gian
(Thần Sơn- 22/2/ Tân Tỵ)
53- BIỂN
Cùng trời đất mãi xa sâu
Sóng kia đã chả dối nhau điều gì
Khi hoài niệm lúc tiên tri
Trải bao dâu bể cứ kì diệu xanh.
(Côn Đảo - 10/4/2001)
54- LÀM CÂY
Tươi màu đất mát tình người
Lọc trong gạn đục khí trời nước mây
Tỉnh táo đêm, mộng mơ ngày
Lá xum vầy gió, rễ vây bọc nguồn.
Làm cây nào biết khi buồn
Bao bão lũ cứ xanh rờn trúc mai
Nối noi lớp lớp anh tài
Đông chiu chắt hạt, xuân khai mở mùa.
(Gia Tân - 25/3/ Nhâm Ngọ)
55- LÃNG ĐÃNG XUÂN
Du phiếm giao mùa chả mấy khi
Cái thời mây trắng chửa ra đi
Cái thời cỏ héo cây còn bé
Xuân đến mong ai những lạ kỳ.
Lọc ngát xanh vời hoa ngát hương
Càng thơm nhựa đất ngọt như sương
Càng vang tiếng dế rên như hát
Nhắc chuyện đông kia lá rắc đường...
Du phiếm ơi! à, du lãng chăng?
Rượu mời thơ Lý* chảy như trăng
Bến cũ đâu đây hồn họ Khuất**
Kể bấy anh hai lãng đãng bằng !
(Tất niên Quý Mùi- 2003)
(*)- Lý Bạch
(**)- Khuất Nguyên
56- CHƠI XUÂN TRÊN SÔNG ĐÁY
(Tri âm cùng lương y NVT, doanh nhân LXK và nhóm thơ PK)
Ai nhắc giang hồ khách
Ai nhớ buổi phong lưu
Xuân này bao Lý Bạch
Dạo chơi trên sông đây
Chẳng là gió cũng bay
Chẳng là mây cũng nổi
Chẳng dễ ương như ổi
Chẳng dễ thương nỗi đời
Lâng lâng đến tận giời
Lời say chưa kịp ngỏ
Kìa, thuyền nan bóng nhỏ
Lướt qua bèo bọt...
- Chơi!
(Mồng 8 tháng giêng Ất Dậu- 2005)
57- THÌ THẦM
Khi em ngồi đón nắng ngày
Xin thôi tức tưởi giãi bày chuyện đêm
Khi em đứng ngắm trăng lên
Xin thôi trách sứ gió quên giong buồm
Khi em vương chút tủi hờn
Xin thôi hờ hững giọt sương cửa chùa
Khi lòng nẫu cảnh đong đưa
Xin em về với lưa thưa lá vườn
Xem Nguyễn* viết Phản Chiêu Hồn
Đàn lên khúc Trịnh* dã buồn... mà đi.
(*)- Nguyễn Du (3/1/1765 - 1820) viết Phản Chiêu Hồn để bác lại bài Chiêu Hồn của Tống Ngọc, người cùng thời khóc gọi hồn Khuất Nguyên trở về trần gian giữa cảnh tao loạn.
(**)- Trịnh Công Sơn (1938-1/4/2001) với nhiều ca khúc về nỗi sầu nhân thế nhưng không bi luỵ, ngã lòng; ngược lại rất tự tại, bao dung.
58- TRONG CÕI NGƯỜI TA
Sau mỗi lần thăm người ốm
Sao lòng thấy cứ xót xa
Ấy là khi vợ xếp cúm
Cơ quan rối rít lo quà
Ấy là con trai giám đốc
Mải chơi vấp ngã sầy da
Các phòng ban như chạy loạn
Gọi xe cấp cứu tận nhà
Ấy là mẹ anh bảo vệ
Góa chồng tuổi mới hăm ba
Nhà nghèo, neo người bệnh hiểm
Có người biết chẳng nói ra.
Ở đời ai mà khoẻ mãi
Cái tình thì vẫn bao la
Rồi ra mỗi phận mỗi khác
Mới hay trong cõi người ta.
(Ga Ninh Bình - Xuân 2005)
59- NỖI NIỀM
Giời cho, đời cho, mình cho
Kho kho, đấu đấu... lo lo, mừng mừng
Sâu biển lại ước xanh rừng
Ai đi sốt sắng, dửng dưng... tỏ mờ?
Thương ngày trúc đợi trăng mơ
Quên đêm sóng thức ru bờ ruổi rong
Ta về bến đục sông trong
Nỗi em, nỗi mẹ nỗi không nỗi tìm
Nỗi mây, nỗi gió, nỗi tim...
Nhận-cho... vay-trả... trăm miền cỏ hoa!
(Mùa đông 2000)
60- ĐỪNG BẮN TÔI
- Đừng bắn tôi !
Đó là lời Đờ Cát
Để sẵn sàng nhận làm hàng binh
Để sẵn sàng tôn vinh nước Pháp
Đồng nghĩa tuyên thề: -Trả độc lập Việt Nam!
Nghe kể lại ông ta phôn với vợ
Rằng: - Anh sẽ trở về nước Pháp - vì em.
Tuy trước đó vì uy quyền, vì danh vọng...
Đờ Cát nguyền sẽ tử thủ Điện Biên (!)
- Đừng bắn tôi!
- Ai sẵn sàng nhận bắn ?
Khi sau lưng là hạnh phúc-tình yêu
Thà làm tù binh để sống đời cứu rỗi
Hơn làm tướng mà thời gian đem ra ánh sáng tử hình!
(Điện Biên - Hoa Lư * Tháng 5/ 2004)
61- SINH NHẬT EM
Sinh nhật em
Anh chưa nhập tâm
Đã chắc tình phai khó gỡ
Khối cặp thề thốt đứt lưỡi
Mới đính hôn
Đã đùng đùng li thân
Mình đâu phải người ngoại quốc
Chăm chút nhau kiểu thương trường
Nguốn cội ta tộc Vịêt
Nhớ giỗ
Hơn mừng ngày sinh
Thà quên ngày tháng vì nhau
Thay mọi tặng khen xám hối
Anh yêu em
Chấp mọi khổ đau
Chắt ngọt chia buồn sớm tối
Vẫn buồn
Trót nghĩ giản đơn
Để em mủi lòng ngày ấy!
(Đồng Hướng - thu 2004)
62- EM BIẾT KHÔNG
Dường như anh có điều chi khiếm nhã
Lẽ khôn ngoan chưa cho thế bao giờ
Nhưng yếu đuối, u mê, dại dột
Chuyện đang vui bỗng em lặng thinh
Em biết không?
- Từ khi anh rất trẻ
đã khao khát chân thành và ao ước chiều thương
dễ xúc động trước buồn đau người khác
trước thiên nhiên luôn mong được là mình...
Ai bảo đó rằng hay rằng dở
Ai bảo cần tỉnh táo hay thờ ơ?
Anh chỉ thấy vô cùng xấu hổ
Lúc anh cười mà em quay đi!
(Lào Cai- xuân 2004)
63- CÓ NHỮNG NGƯỜI
Có những người hớt hải đến hội
Rồi chẳng thấy có gì là hay
Rồi bẻ bẻ ngón tay
Chất chưởng ra về chưng hửng
Có những người ngập ngừng lúng túng
Bên lối chờ ghế hẹn công viên
Sau đó họ thản nhiên cười khóc
Dầu đêm đã khuya họ vẫn muốn thức!
(Chùa Nhất Trụ- Trường Yên)
64- NHÌN RA CỔNG TỈNH
Đất quê giờ đã phố rồi
Tối ngày đường nhựa, mặt người vênh vao
Mẹ ngồi nhớ bậc cầu ao
Ngày xưa chỗ ấy trăng sao tụ về
Một mình cha bảo tiếc ghê
Gốc đa cổ thụ họ hê đi rồi
Cô đi dọn bát cọ nồi
Ngoài tiền công chính được lời bữa trưa
Em đi... anh thấy mình thừa
Biết rồi sớm muộn gió mùa cũng sang
Nhà ta vẫn ở giữa làng
Nhìn ra cổng tỉnh chang chang nắng hè.
(Khu tái định cư Tân An- TXNB)
65- NGẮM MÂY
Nhiều lần tôi vẫn nói
Sẽ từ bỏ chốn này
Một khi hết hy vọng
Một khi ngừng đổi thay
Mấy người ưa lấp lửng
Theo sấp ngửa bàn tay
Hễ nói chết là sợ
Chả biết sống mới gay
Nhớ năm mười chín tuổi
Thầm nguyện vui hiến mình
Giờ ngẫm nửa thế kỷ
Đủ ngộ điều nhục vinh
Bởi thế nghiệm tâm linh
Bởi thế sầu nhân thế
Bởi thế không chờ dễ
Bởi thế cười quanh co
Nay nhắn cùng ai đó
Khoan vội ngủ giữa ngày
Mây đen rồi của giả
Sẽ vèo theo hơi may!
(Hà tây - Bắc Ninh - Hà Nội- Hoa Lư * 10/4/2005)
66- NƠI KIA CÁNH ĐỒNG
Nơi kia cánh đồng
Anh trồng lạc đỗ
Tôi thả giây khoai
Mẹ miệt mài cấy lúa
Tháng năm vần vũ
Trăng khi vàng khi xanh
Mặy trời lúc hồng lúc tía
Đời người biết bao mùa nối vụ
Đất cưu mang mồ hôi
Lắng giọng nói cười
Hong khô nước mắt
Gió vô hồi gióng diết
Những giọt sương
Lầm lì thanh khiết
Soi bóng người trên cỏ
Nhá nhem đêm
Tỏ rạng ngày...
(Tiết đại hàn năm giáp thân- 2005)
67- MÙA
Mưa mãi đêm qua ngày
Lòng anh dường như gió lay
Con tim ý chừng bớt nhịp
Nét chữ có phần run tay
Lay phay trang sách tỏ bày
Gặp lại buồn vui năm trước
Gặp lại bạn bè mơ ước
Cho lòng long lanh nắng say
Lại soi trong đôi mắt em
Những ngày tưởng câu thơ chết
Lại hồn hậu vầng trán ông
Trải bao tháng ngày khánh kiệt
Lại thơ ngây như Đồng, Điệp
Mà xao xuyến trước chân trời
Lại có bạn bè trước mặt
Hăm hở lên đường ...
- Mùa ơi!
(Thăng Long thành- Cố đô Hoa Lư)
68- NGỌN ĐÈN
(Kính tặng chị Vũ Ngọc Nhạ cùng đồng đội CNC- BTTM)
Ngọn đèn ai thắp cho ai
Mà đêm đêm cứ thức hoài cùng đêm
Bên ai nhớ, mặc ai quên
Lửa đèn lấp lánh ánh lên nền trời
Bạt ngàn sao thức với đời
Bạt ngàn cây tựa dáng người thế gian
Ngọn đèn như cánh hoa lan
Đỏ như trái ớt trời Nam cay nồng
Ngọn đèn như có như không
Giữa mênh mông đất mênh mông ánh ngày
Ngọn đèn đó có ai hay
Có con tim của đôi tay ngọc ngà
Đêm dài ủ nhuỵ cho hoa
Bình minh lên mở thiết tha nụ hồng.
(Hoài Đức- Tân Thành * 1974-2005)
69- TỰ HÁT
(Tri âm với NSNA Tuấn Hải)
Người xưa đem ngọc bán rao
Tôi nay cơm áo đổ vào hư vô
Hóa thân giữa chốn mơ hồ
Đường qua phố chợ phạc phờ đua chen
Cậy lòng nhờ chút duyên em
Cho tôi vịn bước lúc lên xe đò
Nói cười như thể vô lo
Mà khoé mắt đẫm dặn dò nẻo xa
Âm thầm... kí ức tháng ba
Ham chơi khiến mẹ rầy la nặng lời
Nghe rồi nghe chỉ nghe thôi
Đến khi vấp đá mới ngồi nỉ non
Bao đêm trăng khuyết lại tròn
Bao vui khất rượu, bao buồn bạn mây
Nắng giời còn ủ men cây
Tôi còn tự hát ru ngày chậm vơi.
(Chùa Địch Lộng- Núi Cắm Gươm)
70- VÒNG TAY THIÊN HÀ
Nhất mừng còn bạn yêu thơ
Nhì vui có một người chờ canh khuya
Ba tin ma - phật trong ta
Bốn tưởng những phút la đà là tiên
Năm lo cơm áo gạo tiền
Sáu lắng gió, bảy ngộ miền nước mây
Tám mong thêm ngọt bớt cay
Chín thương,
mười nhớ vòng tay thiên hà.
(Tiền Hải- Cúc Phương * 2004)
Tác giả chân thành ngỏ lời tri âm và tri ân tới bạn tâm giao Lê Mạnh Tuấn, bạn làm thơ Bình Nguyên, nhà thơ Vũ Quần Phương, nhà thơ Lâm Xuân Vi, nhà thơ Trúc Thông... Đặc biệt, với nhà văn Hòa Vang, nhà văn Kao Sơn đã tận tình đọc, sửa bản thảo trước khi được nhà xuất bản biên tập; cùng những người bạn vong niên, đồng cảm, khích lệ, tài trợ... cho tập thơ ra đời sớm hơn ước định. |
Cùng trong tập thơ Lãng Đãng, các bài đã đăng:
- Từ bài 1 đến bài 12 xin xem ở đây
- Từ bài 13 đến bài 26 xin xem ở đây
- Từ bài 28 đến bài 46 xin xem ở đây
Mạc Khải Tuân