TRUNG TÂM BẢO TỒN    
DI SẢN VĂN HÓA TÔN GIÁO
Trung tâm Bảo tồn Di sản Văn hoá Tôn giáo
Menu

Lãng đãng (28-46)

Ngày: 16:47:47 21/03/2019

Điều đầu tiên tôi muốn đề cập, ấy là đọc tập thơ Lãng Đãng, cái không khí cố đô Hoa Lư- Tràng An xưa thấm rất sâu vào từng câu thơ, chứng tỏ tác giả là người yêu quê hương da diết, gắn bó với từng gốc cây ngọn cỏ của nơi chụn nhau cắt rốn. Mạc Khải Tuân cũng thể hiện tình yêu quê hương non xanh nước biếc Ninh Bình qua niềm thành kính với các bậc tiền nhân đã từng tới đây giúp nhân dân khai phá bãi bồi, mở mang làng mạc (Lê Hoài Nam)

 

28- VỀ QUÊ NGUYỄN BÍNH

(Tặng anh LTV & NTHC)

 

Ngược đường trẩy hội chùa Hương

Tìm quê Nguyễn Bính... hơi sương trắng trời

 

Cô hái mơ* khuất đâu rồi

Thơ và rượu * đắm một đời thi nhân

 

Mấy lần vỡ mộng ái ân

Mưa xuân* mấy độ, ướt đầm ... Chân quê*...

(Thiện Vịnh- Vụ bản * 3/ 2005)

(*) Tên những thi phẩm ấn tượng của nhà thơ Nguyễn Bính

 

29- LỜI MÁCH NƯỚC

Càng thấy mình bất lực trước mênh mông

Gío hào phóng đến quên mình trống trải

Ngày anh đến Vũng Tàu như chàng trai mười bảy

Thơm hồn nhiên như trái sầu riêng

 

Anh một mình men bờ cát dịu êm

Bãi Trước bãi Sau bời bời sóng đánh

Phía Côn Đảo bồng bềnh mây giỡn nắng

Những cánh buồm chộn rộn mở luồng đi

 

Thương sao trọn tảo tần

Biển thức với ai kia?

Gío chướng xạm da, phạc phờ tóc rối

Quên sớm nắng chiều mưa quên sóng lừng biển tối

Quên cả chính mình lao vào cuộc tồn sinh

 

Dẫu lần đầu anh đến lạ mà quen

Ngọt tiếng rao êm, mát vùng ngực nõn

Nhoà nhạt môi son, rám bờ vai rộng

Hàng phi lao thao thiết gió khơi về

 

Tiết thanh minh biển như thả bùa mê

Bỗng da diết nhớ em giữa bạt ngàn hoa sứ

Những con sóng bạc đầu sao dại thế

Bờ bãi thoả rộng dài còn mãi cứ ganh nhau

 

Anh đắm mình vào nghe ngắm xa sâu

Khắc khoải tìm câu trả lời:

- Đâu mạch nguồn hành phúc?

Vừa lúc biển triều cường lên ngút ngát

Như ngỏ lời mách nước giữa vô biên!

(Vũng Tàu - 1/4/2000)

 

30- KÍ SỰ TAM ĐẢO

Ngàn năm trước

Nguồn đã tuôn Thác Bạc

Rừng đã biếc xanh

Cây đã mọc đủ loài*...

Người đã về đây!

 

II

Lạc giữa xa xanh

lạc giữa cao sang

lạc trăng mờ tỏ

Tam Đảo bồng bênh trên biểncả

Sương mịt mờ và mây giăng giăng...

 

Chiều tà thấp thoáng trăng

Nắng mai lồng bóng suối

Ta quên mình luống tuổi

Ngâm nga câu thơ tình

Ta quên ngày bận vội

 Vào cuộc chơi trốn tìm

Ước gì như cánh chim

Bay mấy vòng đỉnh tháp

Ước gì như hơi nước

 Rong ruổi theo mây ngàn...

 

III

Chân trần đi trên cỏ

Thảm xanh sao trơn thế

Sỏi cuội mà sắc ghê

Ta ngã trên nắng mỡ

Mấy ngày chưa hết tê

 

IV

Gửi về em vẹn thuở:

 Hồn nhiên và đoan trang

Gửi về em Tam Đảo

Gió... Mây... Chiều mang mang!

(Mùa thu 2000)

 

31- ĐỒ SƠN

(Tặng H.T.Đ & Tr.)

Nắng cháy đở vòm cây

Sóng miên man triền đất phù sa

Đồ Sơn lành như khoảnh ao nhà

Ta về đây sau ngày động biển

 

Chú coòng gió cứ khờ khạo tắm nắng

Lại tinh khôn dưới bước chân người

Bờ Giữa ngàn đời ngao sò trú ngụ

Thờ ơ nhìn ta rong chơi!

 

Người ơi!

Tít tắp mây trời

Những cánh buồm căng mặn gió

Vị biển ai mong ai bỏ

Rô-bốt nào xoay ngược mọi vòng quay?

 

Người ơi,

Kia những ngón tay

Với những bàn tay

Gió

Sóng

Mảnh trăng

Tia chớp

Phao và bọt nước...

 

Đâu đây hình bóng Văn Cao

Chau mày nghe mùa trở giấc;

Lại nói gì kia

Nơi khoé mắt người đàn bà bán hàng giải khát

Chằm chằm tìm cõi xa...

Lại như Nguyên Hồng vừa dìu cụ Tố Như về qua

Đọc Phản chiêu hồn trong Sóng gầm, Cửa biển...(*)

Muối xát nhàu lòng ta...

 

Này, em gái tuổi mười ba

Đang nghĩ gì về trăng đầu tháng

Này, người mẹ rất giống mẹ con gái ta

Tươi tắn và cả tin

Cho dù hơi bị nhiều lo toan giữa dại khôn thật giả

Vẫn dịu dàng nết na!

 

Anh người lính sau Ba Mươi Tháng Tư

Vội biên giới Tây Nam, lại xoay về Ải Bắc

Bằng tình yêu của vết đâu trai hoá ngọc

Có thấy đêm đêm trước biển Đông

Đảo Cát Bà hải đăng sáng quắc

Nhấp nháy liên hồi

Sợ những con thuyền về bến ngủ quên

Có thấy một Đồ Sơn không yên

Thao thức, bồn chồn nỗi niềm của sóng và nước?

 

Với một Đồ Sơn riêng riêng nỗi niềm của lửa

Từ màu xanh Phượng vĩ hiến mình.

(Đoàn 295-Đồ Sơn-2001)

(*) Những tác phẩm của thi hào Nguyễn Du và nhà văn Nguyên Hồng.

 

32- SA PA

Sa Pa anh đến lần đầu

Ruộng bậc thang quánh mỡ màu đất đai

 

Thông ngàn bịn rịn chiều phai

Áo em căng lẳn bờ vai dậy thì

 

Ngả về luống những vân vi

Ở e chiều muộn, đi thì hơi mau

 

Mây đàn cớ trắng phau phau

Gío thì chả biết lòng nhau ngập ngừng.

(Lào cai- 2004)

 

33- SUỐI TIÊN*

Sớm thu nay

Anh đưa em về ngày xưa của xao xuyến bây giờ

Khi mái tóc mình ngày càng xuống tuổi

Bước con dài rộng thêm...

Phải chăng em

Lòng ta đã trải nhiều buồn vui được mất

Nên nồng nàn nhi nhiên

Giữa bời bời sóng xô gió lốc.

 

Con đò nhỏ tròng trành bến nước

Cánh chim nào ngàn năm hoá đá

Giương cặp mỏ dài ngân khúc vô thanh

 *

* *

Anh đưa em vào tắm Suối Tiên

Ta thành trẻ nhỏ

Hoa cỏ cứ rỡ ràng

Nắng tung tăng cùng gió

Giữa muôn trùng thanh thiên.

Một vùng non nước riêng

Núi của mây, suối của nguồn

Dập dìu tung tăng thanh thoả

Nỡ muộn phiền mắt ai.

 

Ngày mai

Mãi mai

Suối Tiên theo ta về

Trong mỗi lo toan, êm thuận dặm dài

Bước trước

Dìu bước sau

Thao thiết trước bao điều mơ ước

 

Kìa em,

Trăng thượng tuần đang lên ...

(Tam cốc - Tháng 9/2002)

(*)_ Trích Du ca Tam cốc.

 

34- RỪNG CÚC PHƯƠNG

Thu này ta đến đây

Thấy loài dây leo ngẫm điều còn mất

Gặp trận gió rung vòm lá biếc

Lặng ngắm xanh thăm thẳm các tầng trời

 

Nghe tiếng chim mách lẻo bên đồi

Chùm hoa dẻ trên tay em bối rối

Suối thì xa, mây thì bay vội

Ta kịp kể gì cho nhau nghe chăng?

 

Đến với rừng ăn mày chút bình yên

Ngắm bầy ong chợt nhận ra đất thở

Đá mấy tuổi, hoa vàng mấy độ

Tắm mưa sương, rừng ẩn hiện trong hồn.

(Động Người Xưa - 2004)

 

35- THĂM CHÙA KEO

I

Củ ấu chùa keo đen quá thể

Như chưa kịp rửa dưới bùn lên

Chị cười... như mếu mời du khách

Thượng đế giong qua, bảo: -Hết tiền!

 

II

Cốm thơm về giữa hội

Xanh mùa bày dâng ai

Phật tử toàn quan khách

Mơ màng gì lúa khoai

 

III

Eo thon tà áo mỏng

Khói nhang loang đỉnh đầu

Hớt ha hớt hải khấn

Em kém chi Thị Mầu

 

IV

Ngói mới, gỗ mới, sơn then

Nghìn tuổi rêu phong đổi sắc

Tâm linh đang thời chia chách

Sư thầy giảng pháp chưa quen!

(Mùa thu Giáp Thân - 2004)

 

36- TIẾNG RAO

Tiếng rao khuya

Nghe sao khẩn thiết

Ai mua gì

cho kẻ bán rong

đêm?

Giữa nhộn nhịp

Phố phường

Muôn mặt

Dáng cuộc đời.

Nghiêng bóng.

Trăng in!

(117-Nguyễn Đình Chiểu-TP.HCM)

 

37- TRƯƠNG CHI

Trương Chi là gã hay ông

Tại giời hay tại người không thấy người

 

Yêu Trương...Yêu-tiếng-hát-thôi

Thương Trương...Ai dễ-chung-đời-xót xa?

           

Người ta chỉ biết người ta...

Mong chi còn cái thiết tha,mặn nồng

 

Muốn hoa cải ngại ươm ngồng...

Muốn thơm hoa bưởi lại bồng hoa khoai

 ...

 

Cay nồng ai dễ thấu ai

Đành trăng chết đuối...u hoài tương tri

(Ngày cốc vũ năm 2002)

 

38- THỊ KÍNH

Giá nàng hờ hững thương yêu

Oan khiên đâu đã đến điều chế trêu

 

Giá mẹ chồng biết làm dâu

Đắng cay chưa dễ đổ đầu nữ nhi

 

Giá quan viên chả mê si

Niết bàn sao lẫn tăng ni nhập thiền

 

Giá-Mầu-Thị dám chết thèm

Nô kia nào dễ liều quên phận nhà...

 

Đường đời xuôi ngược vào ra

U minh đã lắm, cỏ hoa cũng nhiều

 

Người đi bóng lá nhìn theo

Tương tự Thị Kính...

Chiếu chèo còn đông!

(Chùa Tiên- Mùa vu lan 2001)

 

39- GỬI TQAV**

Trong ánh mắt nối tình muôn hành tinh xa xôi

Trong ánh cười đầy yêu tin, khao khát

Trên mái tóc xanh màu xanh mơ ước

Em đang nói gì cùng nắng gió xôn xao?

 

Thiên niên kỉ III- Năm 2002

Còn và mất mỏng manh theo khoảnh khắc

Thiện và ác hai mặt tờ giấy bạc

Em- ng]ời lính biên phòng-

Âm thầm cuộc săn diệt siêu trùng-

Giữa thế giới tập mờ, toán loạn, tích vi phân...

 

Quanh em giờ này vũ trụ mênh mông

Tổ quốc chính là nơi em chào đời Ninh Nhất

Của miền đất Cố đô, của cờ lau...

Cho em thẳm sâu tìm

Cho em thẳm sâu tin!

 

Em đang bay trên cánh diều mơ ước tuổi thần tiên

Vẳng tiếng mẹ ru, thẳng chièu véc-tơ cha mách

Và giờ đây, ttráng kiện một kị binh hiển hách

Con ngựa Thành Tơ Roa* đã bi em túm bờm

Sát cánh kề vai đồng đội vững tay cương

Không để xổng lũ Mèo con*hay trá hình DH *...

 

TQAV ơi,

Kỉ nguyên mới sang trang, mỗi vui buồn đã khác

Mang hào khí Hoa Lư, hồn Thánh Nguyễn lên đường

Trăng viên mãn nhủ lời em bên bạn

Dạo gót các tầng trời

Anh thấy em cười bên những bậc Người

Lấp lánh sao xanh !

(Tiết thanh minh- Cố đô Hoa Lư)

(**)- Nguyễn Tử Quảng diệt vi rút máy tính.

(*) - Tên các loại vi rút hại máy tính.

 

40- EM KHOÁT

Mỗi bận anh về thăm quê

Thấy em vẫn đứng ven đê một mình

 

Trời cao dẫu có vô tình

Đất gần gần nỗi tấm tình xót xa

 

Cùng là con mẹ con cha

Rủi riêng em gánh, việc nhà em siêng

 

Người ta đi chợ có phiên

Em đây suốt tháng cùng niên chăn bò

 

Khi nắng cả, lúc mưa to

Gió lùa áo thốc, tóc phơ phất đầu...

 

Nhìn sông...sông đã bắc cầu

Nhìn em tội nghiệp anh đau đớn lòng

 

Ước gì gặp được Tiên Ông

Người ban thuốc thánh- phước hồng độ em.

(Ngã ba Gián Khẩu- Đông chí 2001)

 

41- DỌN LÒNG

Có những lúc lòng như bãi rác

Mà trống trơn như miếu cô hồn

Lại có lúc ngọt thơm như mật

Cỏ bên đường còn muốn ghé môi hôn

 

Tôi tự hỏi: Mình là ai-sai-đúng

Thật giả, khôn ngoan, khờ dại,trẻ gìa?

Sau bất lực tôi tìm về giấc ngủ

Vẳng tiếng thầm xao xuyến nhịp nôi đưa

 

Ngày lại mới với vui buồn xáo trộn

Trước cuộc đời tôi còn mãi thơ ngây

Trước hiểm ác tôi thèm như hiền triết

Trước sông quê tôi mê mải cánh cò !

(Noel 2003- Phương Thượng)

 

42- LẼ NÀO

Lẽ nào anh đã quên em

Dù cho quên nhớ riêng quyền của anh

 

Chỉ hiềm đời lắm khúc quanh

Nhớ quên, quên nhớ; đỏ xanh ỡm ờ

 

Tưởng đằm thắm hoá hững hờ

Thôi thì cứ nhớ để chờ cứ quên

 

Lắm khi ngày lấp đen đêm

Nhiều khi đêm vẫn ngời lên ánh ngày !

 

43- TƯ LỰ

Ước gì còn mãi ngây thơ

Đợi khen để tốt, đợi cho để nhiều

Vội chi, mưa sớm nắng chiều

Được tin... lại sợ, được yêu... ngại phiền !

(6/3/2001)

 

 

44- NHIỀU KHI

Có nhiều khi đêm về

Biển ngời trăng dào dạt

 

Có nhiều khi sông khóc

Núi vẫn ngồi u mê

 

Có nhiều khi mải nói

Chả biết ai đó nghe

 

Có nhiều khi chân bước

Lòng vấn vương ê chề

 

Có nhiều khi nghe thề

Đã lộ bề phản trắc

 

Có nhiều khi mất mát

Vì lẫn lầm tín nghi

 

Có nhiều khi... nhiều khi...

Ta một mình ngồi hát

 

Có nhiều khi... nhiều khi

Nhận cho từ mua đắt !

(Chợ Rồng- Ninh Bình)

 

45- GIAO THỪA

Giao thừa khấn trọn tuần nhang

Lửa hương bái tạ dọc ngang thiên hà

 

Bấy hồi đất chuyển sương sa

Cầu xuân mưa thuận, gió hoà đông tây

 

Đầu khi sông lấp, biển đầy

Hương hoa thao thiết hồn cây vườn nhà

 

Lạnh gần, xót nỗi ấm xa

Tấm thân xiêm ấo nhọ qua mắt người

 

Vui dâng men lắng lại cời

Buồn lui dè nẻo ma trơi nắng ngày

 

Bồi hồi trăng nhú sông mây

Mùa xuân đến- Mẹ giang tay đỡ mình!

(Đền Dâu- xuân Nhâm Ngọ -2002)

 

46- HỒI ỨC

Bỗng nhiên hoá người ngoài cuộc

Chỉ sau vài phút phân công

Ham hố chi trò cá cược

Chén ấy đang đầy... bỗng không!

 

Thế rồi trời biết đất biết

Với người tín nghĩa linh thông

Cá rô vẫy vùng lấm láp

Mưa rào thoả thích về sông.

(Chà Là Kiều - 2000)

 

Cùng trong tập thơ Lãng Đãng, các bài đã đăng:

- Từ bài 1 đến bài 12 xin xem ở đây

- Từ bài 13 đến bài 26 xin xem ở đây

- Từ bài 47 đến bài 70 xin xem ở đây

Mạc Khải Tuân

Các bài viết khác