TRUNG TÂM BẢO TỒN    
DI SẢN VĂN HÓA TÔN GIÁO
Trung tâm Bảo tồn Di sản Văn hoá Tôn giáo
Menu

Lãng đãng (1-12)

Ngày: 22:57:53 25/12/2018

Tập thơ có tên Lãng Đãng, hiển nhiên là có nhiều bài tác giả viết trong trạng thái lãng đãng tâm hồn thật, nhưng cái lãng đãng không còn sự bột phát nông nổi nữa; cái lãng đãng của người đó từng nếm trải nhiều bước thăng trầm của đời người, đã đạt đến độ chín của tuổi tri thiên mệnh. (Lê Hoài Nam)

Lãng Đãng gồm 70 bài thơ đã được Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành, tác giả Mạc Khải Tuân hân hạnh gửi tới Quý độc giả.

1-  THƠ NHƯ EM ẤY

Rét gọi mưa về tắm tháng giêng

Đường qua bao bến ghé bao thuyền

 

Thơ nghe sóng vỗ dôi bờ nước

Mỗi bận triều cường thức trắng đêm

 

Thơ dõi người đi giữa miệt đồng

Lối mờ... bóng nhạt... rượu tìm  sông

 

Vẳng lời thiên cổ thơ như lúa

Xanh tự đầu xuân đến cuối đông

 

Điệp điệp buồn vui xa lắng gió

Sâu nông muôn giải suối soi lòng

 

Thơ như em ấy qua giông bão

Vẫn nụ cười hiền đôi mắt trong.

(Rằm tháng giêng, Quý Mùi- 2003)

 

 

2-  NGƯỜI THƠ

Không khinh

Không bợ ai

 

Bầu bạn

Sẻ chia

Muôn ngả...

 

Cây gặp hạn

Trời giông mưa

Đất âm thầm

Cày sâu

Cuốc bẫm.

 

Chú lính

Hành khất

Ma trơi

Cao hơn mọi vương triều quỷ ám

 

Băng mình

Qua nước mắt

Nương làn hương

Ẩn hình

 

3-  GIAO MÙA

Giao mùa se ngọn gió thu

Hồn lau theo bước lãng du tìm trầm

 

Thảnh thơi cỏ nội, hoa đầm

Xót người phận bạc hoá thân Thị Mầu

 

Thương bến lở, nhớ nguồn sâu

Đỏ đen phố chợ, tím nâu đường làng

 

Chuyện xưa mối ruỗng ngai vàng

Hậu cung dựa cột thiếp chàng tụng nhau

 

Phù sa Châu thổ mỡ màu

Còn xanh cốm với thơm  cau nồng nàn...

 

Tần ngần trước cửa tam quan

Người xưa áo mũ xênh sang hẹn về.

(Ninh Bình-Thái Bình)

 

4-  NINH BÌNH QUÊ MẸ

Ninh Bình quê mẹ yêu ơi

Ngàn xưa lớp lớp đá vôi xây thành

 

Hoàng Long ngọt, Cúc Phương xanh

Đất thanh lịch của lòng lành nuôi tôi

 

Từng qua bao biển bao trời

Càng ngời kí ức đầu đời mộng mơ

 

Bên bờ nước giữa cuộc cờ

Thâu đêm vẫn tỉnh, trăng mờ không mê

 

Đa mang dạ chẳng phai thề

Mỗi xuân hội mở... tìm về thanh minh

 

Ơi, Hoa Lư! ơi, Ninh Bình!

Tim ta thắp ngọn lửa thiêng ngàn đời

 

Đêm xuân men nếp bồi hồi

Nồng sâu hương đất , hương trời Cố đô!

 

5-  LÀNG TA

Làng ta từ thuở vua Đinh

Bóng đa đầu núi, mái đình cửa sông

 

Một dòng ngọt mát xanh trong

Cúc Phương nguồn mạch Hoàng Long xuôi về

 

Dẫu nhiều mùa úng chiêm khê

Ốc nhồi cua rốc không chê quê nghèo

 

Chân đi bao suối bao đèo

Tay còn nguyên vết băm bèo bới khoai

 

Đầu trần mẹ gội sương mai

Vai trần cha vác dẻo dai cày bừa

 

Chiều đông phên chắn gió lùa

Đêm hè chiếu trải sân chùa đợi trăng

 

Ngàn năm thơm thảo đãi đằng

Làng trong cổ tích chưa bằng làng ta.

(Làng Thần Thiệu- 2000)

 

6-  XUÂN NAY

Xuân nay cha thọ bảy tư

Vui cùng xóm  họ mà như sân trời

 

Bể dâu bao chuyện khóc cười

Khí thiêng sông núi, tình đời thảo thơm

 

Cho ngày chờ cháu trông con

Biết men lối cỏ, biết bòn thóc rơi

 

Biết tri ân ánh mắt người

Biết mưa trong nắng, biết cười bên hoa

 

Biết luồng gần, biết bến xa

Biết xưa không cũ, biết hoà không tan

 

Phúc nhà, lộc nước chan chan

Gửi cùng im lặng thời gian chút lòng

 

Thực như cá chép hoá rồng

Con xin ước được cha không tuổi già

 

Và đây xuân ấm vườn nhà

Nhãn cổ thụ lộc cài hoa nối mùa...

(Làng Thần Thiệu *  Tháng giêng - 2003)

 

7-  MÙA THU NAY

Mùa thu nay con vào đại học

Văng vẳng đâu đây tiếng khóc

Ngày con chào đời

Văng vẳng đâu đây tiếng cười

Vui mừng họ tộc...

Người ta như giọt nước

Ao ước ngọt trong từ nguồn.

 

Tháng ngày bận vội như sông

Nước xuống triều lên bao lần không kịp nhớ

Tuổi mười tám đến với con , như giấc mơ cha ngày bé

Vui buồn thêm xốn xang

 

Con ơi!

Để có ngàn năm ấm xóm yên làng

Chùa Thiệu, đình Thần nối đời thơm hương khói

Nhắc nhớ bao người tự quên tên quên tuổi...

Làm việc hết mình siêng năng học hỏi.

(Đinh ninh:

Một hòn đát nỏ, hơn chán vạn giỏ phân vô ích! )

        

Cha chép lời cảm kích

Ngày con rời nhà

Ngày con lên đường xa

Thao thức... ân cần sự sống

 

Những cánh rừng già rụi xuống

Đen đúa

Âm thầm cháy bỏng

Lửa từ than

Sáng đêm!

(Khánh Thành- 8/2001)

 

8-  THƠ CHO CON GÁI

Hôm nay sinh nhật con

Đón tuổi trăng mười sáu

Bố viết đôi vần thơ

Gửi gắm niềm yêu dấu

 

Con ơi, con có thấy

Chim  từng mỏi cánh bay?

Con ơi, con có thấu

Biển sóng lừng chân mây?

 

Đấy là mẹ, là bố

Như đời chim, biển đầy;

Lại hiến mình như đất

Mơ rừng lên biếc cây!

 

Bố muốn cùng con ngắm

Người bái nhành hoa mai

Dù sương dầm, nắng dãi

Vẫn mở lòng khoan thai.

 

Trời sớm nay như mộng

Nắng rỡ ràng muôn cây

Mùa lừng thơm hương cốm

Trao mời muôn lòng say.

 

Bố muốn nghe, muốn hỏi

Muốn nhủ khuyên sẻ chia

 

Để muốn con giống mẹ...

(tx TĐ- tx NB - 10/6/2002)

 

9-  VUI ĐỒNG MÔN

Tớ mới lên làm xếp

đủ mặt người cậy trông.

Mình vẫn theo doanh nghiệp

còn mất luôn kề hông

 

Thằng ấy bên ngoại vụ

dự án nhiều mênh mông.

Nó mà xong tiến sĩ

cổ kim sách mấy chồng?

 

Hắn say nghề cảnh sát

thả... bắt... người dễ không(!)

Bạn đã phong đại tá

 vợ hiền, con lại ngoan.

 

Mi dính nghề tài chính

không tham còn nghèo.

Cậu nối nghiệp nhà thuốc

thương người  cam  gieo neo.

 

Ông vẫn nghề dạy học

ưu thời cùng lương dân

Mày có duyên báo chí

tinh ý lại nhanh chân.

 

Mấy đứa nhà làm ruộng

Ngày càng thêm khó khăn.

Tao vớ đời công chức

láng cháng mà cứ... ăn.

...

Ta bây giờ phiêu lãng

Ru mình trong nắng hong

Gío mưa ngoài ham hố

Họ bảo: mà đồ ngông...(!)

(15/10/2002)

 

10-  VỀ QUÊ

Quá nửa đời người

lang bang mưu sinh

                                  

Miệng nói thương quê

dạ nhói thương mình

 

Biết mấy buồn vui

bao nhiêu được mất

 

Tấm thân hành khất

giữa dòng cộng sinh...

  

Muốn nói thật nhiều

thôi, đành lặng thinh!

(Hà Nội - Hoa Lư  *  19/8/2002)

 

11-  CON BIẾT KHÔNG

Thành thị như nào con biết không

là nơi xa lắc đất cha ông

buồn vui mở khép như trang sách

gom đủ hiền nhân lẫn thú ngông.

 

Cha chút cơ duyên đến thị thành

đời yêu gửi đợi lối vinh danh

thế rồi như thể mưa trong nắng

như thể gió ngàn trăng lướt nhanh.

 

Thành thị mai ngày con tiếp chân

ruổi rong, khôn dại, ngọt thơm dần

còn mang trong trẻo nguồn xưa tắm

liệu thoả tung hoành giữa oái oăm!

(Hà Nội, 1982- 2001)

 

12-  ĐẾN CHÙA XIN CHỮ

Tìm đến chùa xin chữ

bậc đạo cốt chân tu

về tặng con học thuốc

lo nghệ tinh nhân từ

 

Nào ngờ khách đông quá

toàn muốn sớ cầu may

nào thiện nam tín nữ

ai cũng đòi viết ngay

 

Lẽ nào vào đến đây

còn tranh nhau sau trước

lẽ nào cậy quen biết

để ưu tiên lần này

 

Thế là phần cả nể

phần thương thầy mỏi tay

việc mình đành gác lại

cho đến tận hôm nay.

 

Tự nhủ biết chờ đợi

cũng là tu tâm rồi

ngước nhìn lên Tam Bảo:

Phật như đang mỉm cười(!)

(Hưng Long Tự- Xuân 2003)

 

Cùng trong tập thơ Lãng Đãng, mời Quý vị xem tiếp:

- Bài từ 13 đến bài 26 xin xem ở đây

Bài từ 28 đến bài 46 xin xem ở đây

 

Mạc Khải Tuân

Các bài viết khác