TRUNG TÂM BẢO TỒN    
DI SẢN VĂN HÓA TÔN GIÁO
Trung tâm Bảo tồn Di sản Văn hoá Tôn giáo
Menu

Một sắc hoa Ban: Đêm trăng Cao Đa

Ngày: 14:46:49 13/11/2017

Tập thơ ra đời trước hết là để trả "món nợ lòng" cho những năm tháng tuổi trẻ của tôi dạy học ở núi rừng Tây Bắc, rồi sau đó là các thời kỳ làm phim lang thang khắp Đất nước... Hy vọng, những người thân của tôi, các anh chị quý mến tôi, các bạn hữu, những lớp học trò của tôi hôm qua và bây giờ... cả những người tình cờ đọc thơ tôi, lúc rảnh rỗi sẽ tìm gặp được đôi điều đồng cảm với một người cho đến giờ vẫn còn ngơ ngác... (Vài lời tự bạch).

Đêm trăng Cao Đa

Gửi Kim Nhớ và hợp tác xã Cao Đa, H. Bắc Yên

Khi ánh trăng toả đầy thung lũng

Những mái sàn khuya bàng bạc màu sương

Tiếng trống, tiếng đàn rộn sân hợp tác

Anh chợt nghe xao động một phiêng rừng

 

Sớm gặp các em trên đỉnh núi cao

Những cô gái chăn bò vắt sữa

Và khi trăng lên từ lòng núi đá

Tiếng hát lại bay tới những tầng sao…

 

Điệu múa gì em? “Tiếng chày bên suối”

Có nhớ thương của bao tháng bao ngày

Có tiếng hát của trăm nghìn con suối

Đổ vào lòng cối gạo giã nuôi quân

 

Vì sao em, khéo léo những bàn chân

Những đôi tay của bao mùa gặt hái

Những động tác dân gian Mèo - Dao - Thái

Luyện từ nắng mưa, sương gió… tới đêm nay

 

Bên bếp lửa sàn, bấm đốt ngón tay

Êm (1) kể lại tuổi thơ em trong trắng

Mới ngày nào em hát:

Hương rừng thơm đồi vắng (2)

Mà hôm nay điệu múa tuổi trăng tròn

 

Anh theo chân em qua những lối mòn

Vượt dốc đứng, cỏ gianh tràn khắp mặt

Những xã viên giữa mây trời mở đất

Có tay hoa mềm mại đến dường kia!

 

Đỉnh Puốc Bon anh đến nhớ năm xưa

Bóng hổ vờn, giặc Tây về đốt bản

Chúa đất tham tàn, trời làm đại hạn

Những cuộc đời ngã gục bên hố mài…

 

Anh lặng ngắm quê hương em đêm nay

Sương trăng buông tựa hoa thêu, gấm dệt

Điệu xoè vòng thương bàn tay ấm áp

Nhớ suốt đời, ơi em gái Cao Đa!

_______________

1. Êm: tiếng Thái là Mẹ

2. Lời một bài hát thiếu nhi

 Bắc Yên, 1974

Mai An Nguyễn Anh Tuấn

Các bài viết khác